Nơi tích lũy kiến thức và kinh nghiệm chăm sóc khách hàng, đồng thời với những chia sẻ và trải nghiệm cuộc sống.

Sunday, July 8, 2012

Trở lại tìm nhau.

Lại thêm một cuốn tiểu thuyết mới mà mình đọc. Không phải ngẫu nhiên mà mình chọn tiểu thuyết để đọc, đơn giản vì hơn 2 năm nay, mình chỉ đọc những cuốn sách về kĩ năng và thái độ sống nhiều hơn. 

Cuốn truyện thu hút mình, đơn giản vì lói dẫn đầu câu chuyện, một anh chàng vì mong muốn có được một cuộc sống khác, không theo lối mòn mà từ bỏ tất cả cuộc sống và ôi trường sống hiện tại của mình để ra đi. Và từ bỏ người mình yêu say đắm vì muốn từ chối một cuộc sống ổn định, một cuộc sống mà chỉ suốt ngày lo ắng với các hóa đơn tiền điện và học phí của con cái. Và thực sự là nó giống như một phần nào đó suy nghĩ trong con người mình. Và cả những bạn trẻ học AYP.

Nhưng thực sự thì kết thúc câu chuyện, anh chàng này lại cô đơn hơn bao giờ hét và lại chấp nhận đánh đổi mọi thứ để có được cuộc sống hạnh phúc bên cạnh người mình yêu và đứa con gái 15 tuổi mình đã chối bỏ lúc trước. Vậy thì, cuộc sống này là như thế nào? Lao vào làm giàu, chịu cô đơn thì mình sẽ có tất cả về vật chất nhưng lại hy sinh gia đình, bạn bè và người thân. Nhưng nếu mình không phấn đấu để phát triển và để vươn tới thế giới khác thì mình mãi tầm thường và bon chen với cuộc sống. Vậy thì thực sự sống như thế nào là đáng sống?

Nếu sống, phấn đấu và có những người thân luôn ủng hộ mình và cùng chí hướng phấn đấu với mình, thì có lẽ ta sẽ không cô đơn đâu nhỉ? Mình cũng may mắn vì có được những người bạn như vậy, những người bạn cùng chí hướng với ta và mong muốn đồng hành cùng ta. Vậy mà ta lại sợ gặp họ vì ta phải đối diện với chính bản thân ta, đối diện với sự lười nhác của chính ta. Đến khi nào ta không sợ gặp họ nữa thì ta biết, ta đang đi đúng hướng và sống thật với chính mình. Ta cũng hạnh phúc vì ta có một người yêu ta, người đó chưa hẳn đã hiểu ta nhiều nhưng thời gian sẽ làm cho người ấy hiểu ta nhiều hơn. Và người đó đủ tỉnh táo để đưa ta ra khỏi những luồng suy nghĩ màu hồng quá. 

Sống gấp hơn, sống cho chính bản thân mình. Vì ta chỉ có một cuộc sống này thôi, ta muốn làm gì thi ta làm, đừng nghĩ về người khác - những người không quan trọng lắm trong cuộc đời ta ấy, vì họ cũng đã có người lo cho họ rồi. Hãy sống như thể ngày mai là kết thúc và ta sẽ phải sống sao cho khi ta chết đi, ta không phải hối hận quá nhiều. 

Là như thế thôi, những cảm xúc của ta ạ. Lưu nó lại thế này, ta biết được mình vẫn đang có cảm xúc và ta cũng đang sống mỗi ngày. Ta hứa sẽ không làm bản thân ta tổn thương nữa đâu, như thế là quá đủ rồi. Ta hứa đó. 
Powered by Blogger.