Nơi tích lũy kiến thức và kinh nghiệm chăm sóc khách hàng, đồng thời với những chia sẻ và trải nghiệm cuộc sống.

Monday, July 2, 2012

Sóc Trăng và những điều suy nghĩ.

Tối thứ 6 tuần rồi - 29/06/2012.

Đi làm về, tự dưng nhớ người yêu, trời lại mưa, lại ko có ai ở nhà. Và nghĩ đến cảnh 2 ngày cuối tuần cứ luẩn quẩn loanh quanh mà không làm được điều gì có ích. Thêm một lý do nữa là muốn bỏ trốn khỏi thành phố ồn ào, đến nơi nào yên tĩnh và thanh bình. Thế là vác ba lô lên, Sóc Trăng thẳng tiến.

Nhớ như in cái tin nhắn gửi cho ox: Bx mua vé xe xong rồi, xe chuẩn bị chạy, ox hnay ngủ sớm để xí đón bx nhé. Sóc Trăng thẳng tiến. Thế là đi, không kế hoạch, không mục đích và không dự tính gì. Chỉ là xuống thăm người yêu, xem chỗ ăn ở và công việc của ox. Ở bên cạnh ox, thế là đủ.

Mấy ngày xuống đó, ngày nào cũng quẩn quanh khắp công trường, nhìn thấy những công trình đang xây dở. Thấy diện tích đất và cơ sở hạ tầng. Cộng với vật liệu xây dựng và con người. Cách những nhà thầu chi tiền và tiêu tiền, mới thấy mình thật bé nhỏ. Thấy luôn nữa là sao mà nhà nước mình lắm tiền thế, đổ tiền vào những công trình thế này, không xây dựng sớm và tiến hành gấp rút thì sự lãng phí của cải lại càng diễn ra nhiều. Thiết nghĩ, cứ như vậy thì không biết khi nào nước mình mới giàu lên được.

Lại lan man nữa, mình xuống thăm người yêu mà nhỉ, đi dạo khắp công trường nè, chụp hình nè, rồi ra mắt và làm quen với các anh ở văn phòng công trường. Mình thấy dạo này khả năng nhớ tên của mình cũng nhanh lên rồi, không còn chậm như lúc trước nữa. Tuy nhiên cần phải luyện tập nhiều hơn nữa. Mình thấy ox mình là người làm việc rất có tinh thần trách nhiệm, và mối quan hệ của anh, cũng như cách anh đối xử với mọi người rất hay, khiến người ta nể phục. Vậy mới là anh yêu của mình chứ nhỉ?

Lang thang Sóc Trăng tới gần 3 ngày, được ăn đặc sản là món cháo cá lóc. Hehe, cứ tưởng là mỗi người 1 tô chứ, ai dè, là nguyên nồi lẩu luôn. Ăn cháo với trứng cút và cá lóc, ngon hết xảy. Ai mà xuống Sóc Trăng thì phải ăn món đó mới biết được.

Miên man, miên man trong dòng suy nghĩ. Lại đọc thêm email của Vũ, quyết định được 2 điều, không trì hoãn và không dự tính nhiều nữa. Để tư tưởng mình thoáng hơn và thoải mái hơn. Sống đơn giản cho đời nó thanh thản. Và chắc chắn mình sẽ phải giàu có và có một cuộc sống đáng sống chứ không phải cuộc sống bình thường. Nhất định là như vậy.

Sau chuyến đi này, được về với thiên nhiên, quay trở lại thành phố, mình quyết định sẽ sống có trách nhiệm với những chuyện mình làm, sống có kế hoạch và không trì hoãn. May mắn chỉ đến với những người có sự nỗ lực và kiên trì thôi. Cố lên nào.

À, thế là về lại thành phố, chắc cũng đang lâu mới gặp người yêu, nhớ ảnh ghê, cả 2 đứa cùng cố gắng nha anh. Em sẽ ủng hộ và đồng hành cùng anh mãi mãi. Anh yên tâm, em sẽ quyết định theo tình cảm của mình chứ không vì lý trí đâu, em sẽ không làm theo "quẻ" của bé Hường đâu. Anh sẽ là người chồng trọn đời của em. Tin thế nhé.
Powered by Blogger.