Nơi tích lũy kiến thức và kinh nghiệm chăm sóc khách hàng, đồng thời với những chia sẻ và trải nghiệm cuộc sống.

Sunday, November 11, 2012

Bước ngoặt

04/07/2011 Chính thức đi làm.

Ngày ấy lên, chỉ với cái laptop mượn của chị Nguyên, mình bắt đầu tập tành làm marketing online. Rồi bắt đầu làm chung cả chiến lược marketing cùng anh Tùng và Chiến....
Rồi sau đó lấn sân sang việc trông coi kênh phân phối, sale và quản lý nguồn hàng và các kênh phân phối của cty.
Nhiều, nhiều thứ để mình học tập, nhiều cú vấp và rất nhiều lần muốn bỏ cuộc, nhưng rồi vẫn cố bám trụ, và mỗi ngày thổn thức với công việc mình đã làm.

Như người ta nói, mốc quan trọng là khi nghỉ công việc chính thức đầu tiên mà mình đã từng làm. Cũng từ đây mình chính thức bước ra cuộc sống, bon chen và bươn chải. Và đây cũng là thời điểm diễn ra đối với mình. Thực sự mình rất băn khoăn và trăn trở, liệu đâu là điều thật sự cần đối với mình, mình có thể làm được mọi thứ, nhưng giờ đây mình sẽ tìm môi trường nào, vùng đất nào mới để mình bước tiếp.

Chạy xe ngoài đường, suy nghĩ nhiều và phân vân nhiều, cứ 2 luồng suy nghĩ tích cực và tiêu cực hiện ra trong đầu:

Tích cực: Đây là lúc mình bước ra khỏi môi trường an toàn của mình lâu nay, mình muốn nghỉ việc là từ hồi năm ngoái, rồi lần lựa mãi/ Và đây là thời điểm để mình kết thúc, để cuối năm tổng kết, nhìn lại và nói rằng, năm vừa qua tao định đổi chỗ làm, nhưng lại sợ, lại thôi. Nên đây là một kết thúc sớm muộn gì cũng sẽ đến, và mình phải đón nhận nó.

Tích cực: Khi cánh cửa này khép lại, sẽ có cánh cửa khác mở ra, và cứ tin đi, cứ đi đi và cứ nỗ lực bằng nhiều cách khác nhau đi, cơ hội mới sẽ đến với mình.

Tích cực: Mình tin vào bản thân mình, mình biết mình rất giỏi mà, tự tin lên chứ. Như nỗi sợ bơi bên hồ 2m, hít một hơi thật sâu, chần chừ, lần lựa hoài rồi mình cũng bơi, cũng tự mình bơi hết 3 vòng hồ 2m. Chính thức vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân mình. Nỗi sợ ngoài thưc tế cũng vậy thôi, có bự hơn bao nhiêu đâu, cứ dấn mình vào đi, kiểu gì mà không được chứ.

Tích cực: Mình có bố mẹ, có người yêu, có bạn bè nên cùng lắm thì mình chỉ mượn tiền thôi chứ ko thể chết đói được. Rồi mính sẽ lên sớm thôi, mình ko có gì mà phải sợ cả.

Tiêu cực: Thì chẳng qua sẽ là ở nhà 1 thời gian, thì chẳng qua là chưa có tiền để chi tiêu cho cuộc sống thôi, khỏan tiền thưởng cuối năm, tiền về tết, thì tổng cộng là từ giờ đến cuối năm mình cũng chỉ kiếm được khoảng cao nhất là 15tr nữa chứ mấy. Mà để có nhiêu đó, mình lại phải dằn vặt bản thân, phải chán nản mỗi khi làm việc trên cty và thấy các phần thưởng ko hề xứng đáng. Vậy thì thôi đi, mình giỏi hơn như vậy nhiều mà, tội gì lại phải làm chính mình tổn thương và vỡ vụn ra vậy. Vậy thì thôi đi, làm chi để rồi cứ phải đau hoài????????????? Thì rốt cục, những suy nghĩ này cũng là những suy nghĩ tích cực mà.

Vậy tốt hơn hết thì từ giờ đến cuối năm, đừng ôm ấp quá khứ, đừng hòai niệm, đừng trốn mình trong chăn hay giấc ngủ nữa mà đối diện thực tế với nó đi, làm những gì mà mình muốn làm trước nay nhưng chưa có thời gian đi:

Thưởng cho mình 1 món quà - Quyển sổ mới.
Đi du lịch biển - Về nhà Vy vào cuối tháng này.
Học tiếng Anh: Tự đặt lịch cho mình vào các buổi tối và nghiêm túc thực hiện nó.
Tập viết chữ đẹp.
Khám phá bản thân, hỏi xem đâu thực sự là điều mình muốn và review lại xem trong công việc, mình có những điểm mạnh gì và những khuyết điểm gì cần sửa.
Update lại bản CV mới nhất, tích cực gửi đi các công ty mà đúng với định hướng và tầm nhìn của mình.

Nhiêu đấy thôi, làm hết đi rồi hãy giành thời gian lo lắng nhé. Nên nhớ rằng, mình là một con người tuyệt vời.
Hô me rơ ạ.
Powered by Blogger.